Ma Vương Tử nhìn Lý Khải, người này rốt cuộc muốn làm gì?
Hình như từ sau khi sống lại, sự chủ động của người này đã mạnh hơn rất nhiều, rất nhiều chuyện đều muốn đi làm.
Lý Khải thấy Ma Vương Tử cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, cuối cùng cũng mở miệng, nói ra mục đích của mình: “Vậy ta nói thẳng, những thứ có thực thể của Ma Đạo, nên chết hết rồi.”
“Ồ?” Ma Vương Tử khép lại Phật kinh: “Ngươi không sợ Thiên Ma ra tay sao?”
“Thiên Ma sẽ không ra tay nữa.” Lý Khải nói: “Thế Tôn nhập diệt, Phật môn xem ra cũng không có dấu hiệu khởi sắc, y sẽ không quản những chuyện nhỏ nhặt này, đối với y mà nói, sự sống chết của Nhị phẩm, thậm chí là sự tồn tại hay không của toàn bộ Ma Đạo, y đều không quan tâm.”