Thời gian thấm thoắt thoi đưa, ngoảnh đi ngoảnh lại đã nửa tháng trôi qua.
Nửa tháng này, Lý Khải cảm thấy mái đầu mình sớm muộn cũng bạc trắng mất thôi.
Trong suốt nửa tháng bế quan, mỗi ngày hắn đều an bài thời gian vô cùng quy củ.
Sáng sớm thức giấc, bắt đầu suy tư, thu thập dữ liệu, gắng sức 'ngộ đạo'.
Đến tối, khóa Binh gia mở, hắn liền đến nghe một canh giờ, sau đó lại ba chân bốn cẳng chạy về, tiếp tục ngộ đạo suy tư đến tận đêm khuya mới ngủ, hôm sau lại tiếp tục như vậy.