Chót vót núi ngàn năm tuyết, đêm trắng trời ngàn cây hàn.
Mây đã tan mà trời cao, nước đọng rút mà nước trong.
Đọng giọt sương lạnh lẽo, soi bóng núi xanh ngời.
Ầm ầm sóng động hải khí, trăm dặm thuyền cưỡi hải quang.
Ở chốn này rửa linh hồn, ngắm thế gian mờ mịt.”