Với lòng tôn kính dành cho kẻ mạnh, Lý Khải vẫn thành thật như những hương khách khác, chậm rãi leo núi chứ không trực tiếp phi thân lên.
Hắn bảo Lão Mã tự do thoải mái du ngoạn, dặn dò cẩn thận đừng dọa người, rồi một mình đến chân núi, chuẩn bị bộ hành lên trên.
Cũng chẳng còn cách nào khác, Lão Mã giờ đây đâu còn là ngựa, mà đã hóa thành một đầu quái thú nửa rồng, hơn nữa còn chưa thể khống chế hoàn toàn sức mạnh, lôi điện màu xanh lam lúc nào cũng vờn quanh, xuất hiện chốn đông người chỉ e gây kinh hãi.
"Vậy cứ vào sâu trong núi mà chơi đùa, tìm con ngựa cái nào đó, lưu lại chút huyết mạch."
Lý Khải một mình một bóng, an phận thủ thường leo núi như bao người.