Hai người đồng thời quay đầu, vừa thấy Giang Khải, Giang Anh lập tức không quan tâm món Hổ bì phượng trảo mà mình thích nhất, nhảy lên, nhào vào trong ngực Giang Khải, “Nhị ca!”
“Tay, tay, tay! Toàn là dầu!” Giang Khải tỏ vẻ ghét bỏ.
Sau đó Giang Khải nhìn về phía đại ca.
Sắc mặt Giang Lan càng có vẻ tái nhợt hơn, trên mặt không còn chút thịt, hốc mắt trũng sâu, dáng người cũng gầy hơn trước đó, chiều cao 1m7 không biết có được 100 cân hay không.
Lúc này Giang Lan đang mỉm cười nhìn Giang Khải, trong đôi mắt khô khốc có sự vui vẻ, mừng rỡ.