“Mỹ nhân, ngươi không cởi, ta cởi giúp ngươi!” Nguyễn Ngữ dùng một động tác hạ eo né tránh trường kiếm của Toyokawa Hide, sau đó mũi chân xoay một cái như một con lươn ở dưới kiếm của Toyokawa Hide, vòng ra sau lưng Toyokawa Hide, một tay đặt lên mông của Toyokawa Hide.
“Ồ, nhìn như không đầy đặn nhưng cảm giác co giãn coi như không tệ!” Nguyễn Ngữ vui mừng nói.
“Ngươi! A! Lão tử giết ngươi!” Toyokawa Hide đã phát điên, một nam nhân như hắn ta lại bị người ta sỉ nhục ở trên sân đấu võ như vậy, có thể nhịn nhưng không thể nhục!
“Yến phản tam thập lục thức!”
Toyokawa Hide ra kiếm như điện, nhưng thân thể Nguyễn Ngữ trông như ngay cả sự cân bằng cũng không nắm giữ được, nhưng hết lần này đến lần khác lại có thể tránh thoát công kích của Toyokawa Hide.