Triệu Thiết Toàn hoàn toàn không coi ra gì, nói, “Ta biết! Nhưng cha mẹ, nhị cô và đại cữu của ta đều nói bọn họ sẽ nhanh chóng sắp xếp một đơn đặt hàng cho ta.”
“Đệt, bọn họ không tự mình kiếm tiền, lại đưa đơn đặt hàng cho ngươi?” Âu Dương Dịch ngạc nhiên nói.
“Không thì sao, ta nói với bọn họ nếu ta xếp cuối sẽ bị loại, cũng không phải là thành viên nòng cốt của Chủ Thần nữa, bọn họ muốn ta tiếp tục giữ được thân phận thành viên nòng cốt, không bỏ công sức thì sao được?”
Hồ Ngôn lắc đầu, “Kẻ có tiền đúng là khác biệt…”
“Đúng rồi, lão đại đâu, cũng đã hai tháng, dù sao hắn cũng phải kiếm chút đồ tốt ra bán chứ. Đồ của hắn dễ bán nhân, ngươi xem Vong Trần đi, mỗi ngày chơi bời lêu lổng chỉ dựa vào bán đồ cho lão đại mà ăn ngon uống say.”