Ngược lại là Giang Vô Địch, tuy cũng bị trọng thương nhưng hắn ta chỉ ôm ngực, ho ra mấy ngụm máu tươi.
Một kiếm mạnh nhất của Giang Khải lại không địch lại Yêu ma loạn thiên của Giang Vô Địch.
Khí tức của Giang Vô Địch cũng rất hỗn loạn nhưng hắn ta cũng không ngã xuống, hắn ta ngẩng đầu nhìn Giang Khải ngã xuống đất không dậy nổi, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
“Giang Khải, thấy không, ngươi thua!”
Giang Khải cố gắng ngẩng đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Giang Vô Địch.