Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đều biết Giang Khải rất nghiêm túc với Thường Tư Diêu, người yêu đột nhiên rời đi là một sự đả kích rất lớn với Giang Khải.
Ba người Hồ Ngôn vẫn lo lắng cho Giang Khải, sau cùng thấy Giang Khải ngồi một mình trên tảng đá bên hồ, ngơ ngác nhìn mặt hồ.
“Lão đại, đừng đau lòng, chân trời nơi nào không có cỏ thơm.” Nguyễn Ngữ đi tới, ngồi xuống bên cạnh Giang Khải.
Hồ Ngôn cũng đi tới, “Khải đội, ta và Ly nhi vừa trò chuyện một chút, cảm thấy chuyện này hơi kỳ quặc.”
“Ly nhi nói lúc Tư Diêu nhắc đến ngươi luôn tỏ ra tất tự hào, cũng rất hạnh phúc, cho dù khi đó ngươi không ở bên nàng.”