Hoa Thiên Thiên nói,"Ta cũng không biết có tính là cảm giác không, ta chỉ cảm thấy chức ở gần đây, loại cảm giác này giống như... Ngươi mất đi một thứ gì đó nhưng ngươi biết nó bị nhét vào một phạm vi nào đó, lại không biết cụ thể bị ném vào đâu."
Giang Khải nhíu mày,"Ngươi nói có thể ở đây không?"
Ánh mắt hắn nhìn về phía đầm lầy.
"Cấp bậc thức tỉnh của ngươi là nhân thần cao cấp, nói cách khác thực lực đời trước của ngươi ít nhất cũng đạt tới nhân thần cao cấp." Giang Khải nói,"Trí nhớ tàn khuyết, ta có thể hiểu thành linh hồn tàn khuyết, có thể phong ấn nguyên thần của cường giả nhân thần cao cấp vậy chắc chắn không phải thứ bình thường."
"Ta cảm thấy chúng ta không có khả năng tùy tiện tìm ra, nó chắc chắn tồn tại ở một khu vực đặc thù nào đó, ví dụ như ba khu vực tử vong."