Ở đây, hắn cảm nhận được năm tháng yên tĩnh nhất trong cuộc đời, hắn thích theo đám người Zaka đại ca đến nơi xa xôi lấy nước, theo đám người Graham đi săn, sau khi đi săn về hắn thích thấy trong căn nhà bằng đất của mình luôn đặt bình nước đổ đầy, trên bàn đặt rượu tự ủ và đồ ăn do đám người Tia cẩn thận chuẩn bị.
Hắn thích nhìn đám nhỏ trong thôn không buồn không lo ra oai, cũng không ghét bọn họ gọi mình là Câm điếc.
Nhưng trước kia rời khỏi thôn làng, những người này còn rất hoạt bát, trong nháy mắt bọn họ đã biến thành vô số xác chết!
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Xảy ra chuyện gì!" Giang Khải run giọng gầm rú.
Đột nhiên, Giang Khải như nghĩ đến điều gì đó, mất hồn tìm kiếm trong trận trường mâu.