Sau khi nghe Tam Kiếm tiên sinh nói vậy, vành mắt Thường Kiến Văn đã ẩm ướt.
Tâm nguyện nhiều năm qua của sư tổ là có thể chính thức bái nhập môn hạ của Kiếm thần, tuy bây giờ sư tổ đã vẫn lạc ngàn năm nhưng một câu nói của Kiếm thần cũng tương đương với công nhận sư tổ.
"Sư tổ, nếu ngài ở dưới suối vàng biết rõ cũng có thể nhắm mắt..."
Tam Kiếm tiên sinh nhìn Thường Kiến Văn, trước đây mọi người còn tưởng hắn ta là một người máu lạnh nhưng có lẽ hắn ta cũng không phải là máu lạnh, hắn ta cũng có chỗ đáng thương.
"Tiểu Thường đã nói ý nguyện của bản tôn còn cao hơn di mệnh của hắn, vậy còn ai phản đối hôn lễ của đồ nhi ta và Thường Tư Diêu?"