Nguyễn Ngữ gãi đầu, “Ta nhìn chúng một bản kiếm kỹ nhưng giá cả quá cao, vốn dĩ ta cung cấp một số rượu tự ủ cho quân đội có thể kiếm lời một chút, tích lũy một đoạn thời gian cũng đủ nhưng ta sợ bị người khác mua đi.”
“Hiện tại chức nghiệp Tửu quỷ rất quý hiếm, loại kiếm kỹ có thể phối hợp với thiên phú Tửu quỷ này, e rằng sẽ bị người khác cướp trước một bước.” Nguyễn Ngữ bất đắc dĩ nói.
“Bao nhiêu tiền?” Giang Khải hỏi.
“Khụ khụ, cần 4 triệu tinh tệ. Hiện tại đồ vật Tửu quỷ rất đắt!” Nguyễn Ngữ cũng không ngờ mình lại bị mình hại như vậy.
“4 triệu… Đã biết, ta để người quân đội phái người đưa vào!” Giang Khải nói, “Tiền à, ký sổ là được, lợi tức một tháng hai phần.”