“Xem ra phải dựa vào vận khí rồi.” Giang Khải nói với các đội viện, “Vừa rồi ta đang nghĩ có 100 bảo rương rải rác, tính cả cơ quan cạm bẫy nói rõ phạm vi khu vực thất lạc không quá nhỏ, thời gian một tiếng rất có thể không thăm dò hết một khu vực thất lạc.”
Viên Trụ tức giận nói, “Đúng vậy, lấy được hạng nhất thật sự không có tác dụng gì!”
Giang Khải nói, “Đừng quan tâm nhiều như vậy, chúng ta đã lấy được hạng nhất thì phải nghĩ cách tối đa hóa lợi ích.”
“Ta suy đoán ít nhất độ khó thu hoạch được những bảo rương hạ cấp đó không lớn, quan trọng là nắm bắt thời gian!”
“Trong khu vực thất lạc không có dã thú, khá an toàn, cho nên ta muốn đội ngũ chia thành ba tiểu đội, ba tiểu đội đồng thời thăm dò.”