Giang Khải thu hồi phi tiêu nhìn con hổ trắng, “Thấy không, bức tường kia cũng không cho ta cưỡi, nếu ngươi không ngoan ngoãn chút, kết quả sẽ giống với bức tường kia.”
Con hổ trắng nhìn bức tường đổ sụp kia, im lặng thật lâu.
“Đừng căng thẳng, ta đảm bảo đến lúc đó ta đưa ngươi về, nếu làm sai ta trở thành bữa tối cho ngươi!”
Con hổ trắng suy nghĩ một lát, cuối cùng thỏa hiệp dẫn theo Giang Khải chạy như điên về phía Hoa Hạ thành.
“Theo tốc độ này, sáng mai có thể đến Hoa Hạ thành!”