Nguyễn Ngữ vừa cúi đầu đào khoáng vừa bổ sung một câu, “Có đôi khi bình thường cũng chưa đến.”
“Ví dụ như việc theo đuổi nữ hài này, ta cảm thấy trình độ của Khải đội cũng tương đương với thiểu năng trí tuệ. Nếu ta có giá trị nhan sắc, thực lực, độ tuổi này của hắn thì một ngày đổi một bạn gái.”
Hồ Ngôn trợn mắt lườm Nguyễn Ngữ, “Sao ngươi lại giống Triệu Thiết Toàn thế, cặn bã!”
“Không phải, ta chỉ đang so sánh… Một ngày đổi một người dù sao cũng mạnh hơn hắn vẫn luôn là chó độc thân đi.”
Hồ Ngôn lắc đầu, “Nói mò gì đấy, Khải đội có người mình thích, không phải đang ở trước mắt sao.”