Lúc cúi đầu nhìn xuống, dã thú, bóng người đếm không hết, mặt đất sụp đổ cùng nhau rơi vào vực sâu không đáy.
“Không ngờ đến chết còn được xem trò vui!”
Quá trình rơi xuống rất hỗn loạn, trong đá vụn bay lung tung, Giang Khải bị một tảng đá cứng rắn đập trúng, ngất đi.
Cũng không biết qua bao lâu, lúc Giang Khải tỉnh lại đã phát hiện mình đang nằm trên một đồng cỏ mềm mại.
Giang Khải xoa gáy, mơ màng đứng lên.