Nói xong, Hà Thi Thi quay về phòng làm việc của mình, không lâu sau cầm một phong thư giao cho Giang Khải, “Ngươi nói ta giới thiệu là được.”
Giang Khải nửa tin nửa ngờ cầm bức thư này, lẩm bẩm, “Công hội gì chứ, sao nghiêm…”
“Ngươi đừng mở ra, bên trong có ám hiệu của ta và hắn, mở ra thì hắn sẽ nhận ra.”
“Ám hiệu? Có phải hai người các ngươi…”
“Bằng hữu bình thường!” Hà Thi Thi hung hăng cắt ngang lời nói sau đó của Giang Khải, “Ta đã nhớ kỹ việc ngươi nhắn nhủ, đi nhanh lên.”