Sau khi tỉnh táo lại, Giang Khải cũng không trách móc tiểu gia hỏa, có lẽ lúc ấy nó chỉ đang trêu đùa Giang Khải mà thôi, không ngờ hôm nay lại khiến việc này trở nên thất bại như thế.
“Đi thôi, tiểu gia hỏa, bây giờ người ta đã nói rõ, không có hy vọng.”
“Chi chi chi.” Tiểu gia hỏa nhảy lên vai Giang Khải, cọ xát khuôn mặt Giang Khải như đang an ủi Giang Khải thất tình.
“Yên tâm, ta còn chưa đến mức không đi ra được, chỉ là… Hơi khó chịu…”
Giang Khải cúi đầu, chuẩn bị rời khỏi nơi đau lòng này.