Lúc đầu, Nguyễn Ngữ còn có thể tránh thoát công kích nhưng một khi tàn ảnh bắt đầu chuyển động, hiện trường lập tức vô cùng hỗn loạn.
Trong tình huống mấy trăm người vây công này, cho dù bước chân của Nguyễn Ngữ bất ngờ thì né tránh cũng trở nên rất khó khăn.
“Vì sao đều là giả, mỹ nhân, ngươi ở đâu!” Sau khi Nguyễn Ngữ đẩy ra một tản ảnh, tàn ảnh tan thành bọt nước biến mất, Nguyễn Ngữ vội kêu lên.
Đúng vào lúc này, một thanh trường kiếm lại lộ ra mũi nhọn trong một đám tàn ảnh đánh nghi binh sau lưng.
Nguyễn Ngữ dựa vào bản năng phát hiện công kích này tạo ra sự uy hiếp cực lớn với mình, thân thể nhanh chóng xoay tròn, hạ eo tránh một kích này.