“Hắn và ta có một ước định, hắn hy vọng ta có thể bán đồ với giá tốt, ta đã đồng ý với hắn thì nhất định phải làm được…”
Nói xong, Vong Trần chậm rãi cúi người, từ trong một mảnh vết máu ngậm lấy Bất khuất chi nhận.
Nakajima Kange thản nhiên nhìn Vong Trần, hừ lạnh một tiếng, “Xem ra ngươi vẫn không định từ bỏ, rất tốt, cũng như ta đã nói trước đó, ta hy vọng ngươi kiên trì, vậy ta mới có cơ hội sáng tạo ra một tác phẩm nghệ thuật càng hoàn mỹ hơn… Lại nói, sớm biết ngươi có nghị lực hơn người như thế, vừa nãy không nên chặt cánh tay của ngươi… Cũng được, tác phẩm nghệ thuật không có cánh tay cũng có chút khác biệt với những tác phẩm nghệ thuật khác, rất tốt.”
Nakajima Kange vừa nói xong, đột nhiên Vong Trần bộc phát ra tốc độ kinh người, nhào về phía đối thủ.
So với việc bị người ta trêu đùa, mặc người chém giết, không bằng chủ động tiến công!