Ngay lúc Triệu Thiết Toàn sắp ngã ra khỏi lôi đài, một người nhảy lên một cái vững vàng đỡ được Triệu Thiết Toàn, sau đó dẫn theo hắn ta xông lên chính giữa võ đài.
“Còn có người không cần mạng?” Nakajima Kange hừ lạnh một tiếng, chặt một kiếm về phía người tới.
Vốn hắn ta tưởng mình còn có thể dễ như trở bàn tay ép lui đối thủ, nhưng người kia xoay tay đánh một kiếm trực tiếp ép Nakajima Kange lùi lại vài chục bước.
Lúc này, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn về phía người tới.
Người tới quần áo lôi thôi lếch thếch, tay nắm ngược một thanh trường kiếm bình thường không có gì lạ.