Nơi này không lớn, chỉ mấy căn phòng trúc nhưng dựa núi, cạnh sông, hoàn cảnh ưu nhã.
Trước phòng trúc có một mảnh hàng rào vây quanh thành sân, trong sân trồng một số rau xanh, trên kệ trúc phơi quần áo.
Từ xa, Giang Khải thấy khói bếp lượn lờ dâng lên, xem ra có người đang chờ hắn ta về nhà.
Non xanh nước biếc phòng trúc, người thân chờ hắn ta về, Giang Khải hơi ngạc nhiên, cuộc sống ở nơi thế ngoại đào nguyên này lại hơi khiến người ta hâm mộ.
“Phụ thân!” Sau khi một nữ tử mặc kimono thấy người tới, từ xa vẫy tay với Chiba Nosora, vui vẻ gọi.