“Ai, ngươi hãy thành thật nói cho ta biết, ngươi có thực lực đánh bại cường giải Siêu phàm bát giai, vì sao lúc Lưu Viễn Hương mà ngươi không đuổi theo?”
Giang Khải mỉm cười, “Vẫn không thể lừa được pháp nhãn của Hoa thần.”
“Thật ra, nếu muốn đuổi theo bọn họ thì ta có thể đuổi kịp, nhưng ta càng muốn xem thử rốt cuộc tiếp theo bọn họ sẽ làm gì!”
“Sứ mệnh của Thần thị giả là cái gì, có liên quan với thời đại trước đó hay không!”
Hoa Thiên Thần nghe xong suy nghĩ một chút, sau đó khẽ gật đầu, “Tiểu tử nhà ngươi, nói ngươi lỗ mãng nhưng đầu óc của ngươi lại xoay chuyển nhanh hơn người khác, lúc nên nhẫn nhịn thì ngươi còn nhịn giỏi hơn ai khác, nhưng nói ngươi vững vàng thì có đôi khi thật sự khiến người ta hoảng sợ ra bệnh tim!”