Trong lời vặn hỏi sắc bén của Hoa Thiên Thần, dường như suy nghĩ của Hoàng Kiến Quốc đang lặng lẽ xảy ra thay đổi.
…
Phệ Tâm dẫn theo Lưu Viễn Hương chạy như điên một quãng đường, liên tục chạy trốn cũng không biết được bao xa, cho đến khi Phệ Tâm xác định Giang Khải không đuổi theo, lúc này mới thở phào một hơi.
Sau khi đặt Lưu Viễn Hương xuống, Phệ Tâm ngồi trên một tảng đá nghỉ ngơi, Lưu Viễn Hương đến hồ nước cách đó không xa lấy chút nước về, đưa cho Phệ Tâm.
Hai người đi lại cả quãng đường đều rất mệt mỏi.