Giang Khải mỉm cười, sau đó híp mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo, ý tứ sâu xa nói, “Ngươi nên may mắn vì ta chọn ngươi, ít nhất ngươi có thể sống sót! Không giống một người khác.”
“Ngươi cảm thấy là tên kia giết Hà Thi Thi?” Người phục chế đúng là người phục chế của Giang Khải, chẳng mấy chốc đã nghe ra ý của Giang Khải.
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Tên kia biến mất lâu như vậy, cuối cùng đã thò đầu ra! Nhưng hắn ngàn vạn lần không nên động đến người của ta!”
“Này.” Giang Khải nhìn về phía người phục chế, “Lần này chúng ta phải ra sức một chút, ta dự định càn quét khu vực bên ngoài 120 cây số.”
“Đâu có chuyện gì liên quan đến ta.” Người phục chế tỏ vẻ không vui.