“Giang Khải, đây là vận mệnh, rõ ràng ngươi thù địch ta nhưng lại không thể không đến tìm ta. Thậm chí, ngươi còn phải giúp đỡ ta.”
“Ngươi không sợ chẳng may ngày nào đó chúng ta phải đến bước ngươi sống ta chết, đến lúc đó ngươi trên trong tay, điều mỉa mai là ngươi còn tự tay giúp đỡ ta tăng cường thực lực?”
Giang Khải lạnh lùng nhìn chằm chằm Liễu thần, “Bớt nói nhảm.”
“Lần này ta muốn ngươi trả lời một vấn đề, ngoài ra tăng cường thực lực cho người phục chế này một chút.”
“Ta sẽ không cùng lúc tuyên bố hai nhiệm vụ cho một người, lấy trí tuệ của ngươi, cho ngươi quá nhiều nhiệm vụ thì ngươi biết càng nhiều.” Liễu thần nói.