Triệu Thiết Toàn cũng choáng váng, “Cái, cái gì ‘nói Khải ca ca như thế’? Không phải ta thấy hắn vừa lên đã dùng Kiếm động cửu thiên, không có ý nương tay một chút nào.”
Triệu Thu Tuyết lắc đầu nói, “Cũng may hắn không nương tay, nếu không ta cũng không lĩnh ngộ được sự thiếu sót của mình… Ca, Khải ca ca quá thần kỳ, tốt nhất ngươi hãy học hỏi từ hắn một chút!”
“Ây…”
“Ta đi về trước, trong nháy mắt vừa rồi ta đã lĩnh ngộ rất nhiều, có lẽ ta có thể phá giải được những vấn đề vẫn quấy nhiễu ta, ca, ta muốn nhanh chóng quay về bế quan mấy ngày!” Nói xong, Triệu Thu Tuyết vội vã rời khỏi quảng trường.
Sau khi Triệu Thu Tuyết rời đi, Lưu Thái Phượng đi tới.