Tuy thời gian hắn ta quen biết Giang Khải không tính là sớm nhất, nhưng từ trong lời nói của Vệ Ưng, hắn ta đã hiểu rõ người trẻ tuổi này.
Vệ Ưng nhìn Giang Khải từ nhỏ yếu trưởng thành đến cường đại, còn hắn ta nhìn Giang Khải từng bước một trở thành trụ cột Hoa Hạ.
Nhưng hôm nay hắn ta lại trơ mắt nhìn Giang Khải bị ép rời khỏi Hoa Hạ, lúc này lòng hắn ta như đao cắt.
"Tiểu Khải!"
Trong chiến trường, Giang Khải hít sâu một hơi ổn định gợn sóng trong lòng, hắn thản nhiên nhìn về phía Giang Vô Địch,"Lần này coi như là trận chiến cuối cùng của ta vì Hoa Hạ đi, Giang Vô Địch, hôm nay, là ngày chết của ngươi!"