"Năm nay lại không có ai sao?" Chu Mậu mặc khải giáp màu xanh sẫm được ánh sáng vàng bao bọc quanh người, hắn ta hơi ngẩng đầu lên, giọng điệu đắc ý,"Không sao, từ trước đến nay Chu Mậu ta rất rộng lượng, nếu muốn tranh đoạt thần chức cũng có thể lên sân khấu, ta chắc chắn không giết chết!"
Nhưng ở đây đâu còn ai tin tưởng hắn ta.
Những người khiêu chiến trước kia, sang hôm sau chính là cửa nát nhà tan, cả nhà bị đồ sát, trong lòng ai không biết Chu Mậu là kẻ đứng phía sau.
Chỉ là, cho dù trong lòng mọi người hiểu rõ nhưng cũng giận mà không dám nói gì, lại không dám lên lôi đài khiêu chiến.
Đúng vào lúc này, trong đám đông vang lên một giọng nói lạnh nhạt,"Không giết chết thì không có ý nghĩa."