Tô Noãn Noãn cũng không biết nên nói cái gì, chỉ cảm thấy có chút khủng bố.
Hồ Ngôn lấy ra một cái bình nhỏ đưa cho Tô Noãn Noãn, “Chúng ta nói chuyện cũng không cần che giấu, ngươi và Trụ Tử huynh đệ vừa gia nhập đội ngũ, giữa chúng ta còn chưa đạt đến trình độ tin tưởng lẫn nhau từ trong tiềm thức, nên ngươi cầm thứ này đi.”
“Đây là cái gì?”
“Lúc trước ta và Nguyễn Ngữ quen biết không lâu đã được thấy dáng vẻ của hắn sau khi say rượu, vì đề phòng mình bị hắn xâm hại, sau đó ta tự chế ra loại phun sương phòng sói này, đặc biệt dùng để đối phó Nguyễn quỷ, bên trong dung hợp 12 loại mùi vị đặc thù mà hắn ghét nhất, nếu hắn mất kiểm soát sẽ cầm cái này phun hắn.”
“Ai, nhắc đến cũng đáng buồn, coi người ta là bằng hữu còn phải lo lắng bị đối phương xâm hại…” Hồ Ngôn bất đắc dĩ lác đầu, hắn ta đã để chuyện này ở trong lòng rất nhiều năm, cuối cùng hôm nay đã có cơ hội nói ra.