"Các ngươi muốn dung hợp huyết mạch thần minh, ta không có bất kỳ truyền thừa huyết mạch thần minh gì nhưng ta chính là thần minh, chẳng lẽ huyết mạch của ta không phải huyết mạch thần minh!"
"Các ngươi nói ta xuất thân đê tiện, xuất thân thật sự quan trọng như vậy sao, chẳng lẽ cũng vì ta không cha không mẹ, không có truyền thừa nên vĩnh viễn kém một bậc!"
"Đúng!" Thường Kiến Văn lớn tiếng đáp lại.
"Từ trước đến nay trên đời này không thiếu thiên tài, nhưng vậy thì sao? Có bao nhiêu thiên tài có thể đi đến sau cùng? Phần lớn người được gọi là thiên tài đều vẫn lạc giữa chừng."
"Không có truyền thừa, ngươi còn có thể đi bao xa?" Thường Kiến Văn lạnh lùng nhìn Giang Khải,"Ngươi là nhân thần, nhưng Thẩm Truy Vân không chỉ là nhân thần còn là nhân thần cao cấp, ngươi nhìn con đường của ngươi đã phải trả giá bao nhiêu, lại nhìn Thẩm Truy Vân đi, thậm chí hắn không cần tốn bao nhiêu sức lực đã lấy được thành tựu cao hơn ngươi!"