Hai người bọn họ căng thẳng nhìn nhau, một lát sau Hồ Ngôn giật giật bàn tay, sau đó nói với Tô Noãn Noãn, “Không phải ta!”
“Ta cũng không bị giam cầm.” Tô Noãn Noãn giải thích, nhìn về phía Trụ Tử và Nguyễn Ngữ bên cạnh, tuy hai người này ngủ thiếp đi nhưng tay chân đều không thành thật, hiển nhiên không bị giam cầm.
Tô Noãn Noãn cau mày, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Hồ Ngôn, “Bốn người chúng ta đều không bị giam cầm, chẳng lẽ…”
“Khải đội…” Trên mặt Hồ Ngôn đầy vẻ khó hiểu, “Không đúng, không phải vừa nói vòng thứ hai sẽ giam cầm một đội viên không trong trạng thái giam cầm sao?”
“Chẳng lẽ Khải đội được người ta cứu?”