Từ trong ánh mắt lạnh lẽo của đối phương, Lữ Đại Xuyên đã biết mục đích của bọn họ.
Một tên tóc đuôi ngựa trong đó chỉ mặc một bộ võ sĩ rộng rãi, ngay cả hộ giáp cũng không mặc, những người khác như đang đợi mệnh lệnh của hắn ta.
Người này lạnh lùng nhìn Lữ Đại Xuyên, hơi híp mắt lại, “Hoa Hạ… Không ngờ trên đường đi giết Giang Khải còn có thể gặp được bạn cũ, rất tốt!”
“Ta gọi là Kura Nosuke, nhớ kỹ cái tên này, đây có thể là ác mộng cả đời các ngươi!”
Lữ Đại Xuyên hơi híp mắt lại, Phương Vĩ cũng đặt Trần Kiến xuống.