Noãn Noãn… Nàng vẫn không từ bỏ!
Lúc này, Kura Nosuke hơi híp mắt nhìn Giang Khải.
Trong mắt tên này lại khôi phục chút thần thái.
“Còn chưa ngỏm củ tỏi? A, là Y sư kia!” Kura Nosuke lập tức hiểu ra, sau đó cười lạnh một tiếng, “Thật sự ngu xuẩn, ngươi đã như vậy, nàng cứu ngươi còn có ý nghĩa sao? Đơn giản chỉ để ta giết ngươi một lần nữa.”
“Giang Khải, ngươi phí sức cưỡng chế kéo ta vào sân thi đấu, đơn giản là sợ ta đại khai sát giới.”