Kiếm hổ cắn Giang Khải một cái lại phát hiện cắn vào khoảng không, sau khi bốn người rơi xuống lại chạy trốn về phía sườn đông.
Lần này Boss kiếm hổ cũng học được thông minh, tên mặc đồ đen kia có rất nhiều thủ đoạn giữ mạng, dứt khoát nhào về phía Nguyễn Ngữ chạy cuối cùng đội ngũ.
Nguyễn Ngữ nghiêng đầu dùng khóe mắt thấy bóng trắng nhào đến sau lưng mình, tốc độ lập tức tăng mạnh, “Khải đội, lão Hồ, cứu mạng!”
“Phong ngữ chú!” Hồ Ngôn lập tức phát động kỹ năng, một cơn gió mạnh cuốn Nguyễn Ngữ đến chỗ cách mười mấy mét.
Giang Khải thấy thế lập tức ném ra Diêm Vương lệnh.