Sau khi một kiếm này trực tiếp đâm ra một cái lỗ trên tay phải của Lưu Trường Thắng, tay phải của Lưu Trường Thắng lại nổ tung, máu thịt be bét, thương bạc cũng bay lên theo vụ nổ.
Triệu Thanh không cho Lưu Trường Thắng cơ hội thở dốc, đánh một quyền vào trên khiên, “Khí quán sơn hà!”
Lưu Trường Thắng còn muốn dựa vào phòng ngực của thuẫn bài để phản kích, kết quả công kích một chưởng này bị thuẫn bài ngăn cản nhưng một luồng sóng khí trực tiếp xuyên qua thuẫn bài, rắn chắc đánh vào trước ngực Lưu Trường Thắng.
Bịch một tiếng, cả người Lưu Trường Thắng bay ra xa bảy, tám mét, ngã nhào trên mặt đất.
Triệu Thanh chậm rãi đi đến, đứng trước mặt Lưu Trường Thắng.