Thấy mình bị kéo đi, Giang Khải lớn tiếng gọi Thường Tư Diêu, “Tư Diêu, nghĩ đến ta chút đi! Đừng đi theo người khác, ngươi rất quan trọng với ta…”
Giọng Giang Khải càng ngày càng yếu, Thường Tư Diêu cau mày.
Hàn Nghĩa này có thực lực rất cường hãn nhưng bây giờ người lại bị kéo đi…
Thanh Vân công hội cách Côn Luân công hội không xa, lúc này Giang Khải đang nằm trên giường, thương thế trên người hắn đã bị Y sư trong công hội chữa trị.
“Ai…” Trong phòng vang lên một tiếng thở dài.