“Tránh?” Một tên nam tử trong số đó tuổi tác khá lớn, khinh miệt hừ lạnh một tiếng, “Ngươi tưởng đây là đâu? Loại môn phái rác rưởi như Thanh Vân công hội các ngươi cũng dám ăn nói ngông cuồng ở trước mặt gia gia ngươi?”
Ánh mắt Giang Khải nhìn về phía ngực của người nói chuyện, tên này cũng không đeo huy chương Chiến Thần, đoán chừng còn chưa đến Siêu phàm ngũ giai.
Nếu không phải ỷ vào thế lực Đông Phương gia, loại mặt hàng này căn bản không đáng nhắc đến ở trước mặt Giang Khải!
Hai người này vẫn ngăn cản Giang Khải, bây giờ thời gian không còn lại là mấy, trong lòng Giang Khải bùng lên lửa giận, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
“Không tránh đúng không.”