“Ai, được rồi, ta và Thường Tư Diêu có lẽ cũng là có duyên không phận. Lão Hồ, có rảnh ngươi lại tính cho ta một quẻ, lúc nào ta mới tìm được người yêu.”
“Khải đội… Ai, có một số việc ta vẫn phải thẳng thắn với ngươi, từ khi ta có Đông Ly, việc tính toán nhân duyên đã không chuẩn nữa… Dù ta tính ra Nguyễn quỷ có thể ở bên người yêu cả đời thì sao, ngươi nói có khả năng sao?”
“Điều này…” Giang Khải lập tức nghẹn họng.
Nguyễn quỷ biến thái như vậy, nói hắn ta tìm được chân ái cũng chẳng khó khăn gì, sau khi hắn ta say rượu nhìn ai cũng là chân ái, nhưng vấn đề là rốt cuộc có nữ hài nào lại để ý hắn ta?!
“Ai, một người trẻ tuổi phong nhã hào hoa bình thường như ta lại không tìm được người yêu, đúng là không có thiên lý!” Giang Khải than thở một câu, quay người trở về doanh địa.