Mà nàng chính là con của Ôn Bân Hoa và một tỳ nữ Ôn gia. Vốn dĩ được Ôn Bân Hoa phù hộ, nàng từ nhỏ đến lớn vẫn luôn giống minh châu, hưởng thụ vạn người Ôn gia ủng hộ và vinh hoa phú quý. Không ngờ được là bây giờ Ôn Bân Hoa vừa chết, lập tức người đi trà lạnh.
Người của Ôn gia đối xử với mẹ con các nàng lạnh nhạt thì cũng thôi đi, không ngờ được là còn muốn giết nàng. Mà càng đáng buồn hơn chính là người đã từng được nàng thân thiết gọi là "Nhị thúc" lại chính là người truy sát nàng!
"Tại sao? Rốt cuộc tại sao phải giết ta?" Ôn Quân Dao vẫn khó mà tin được. Cho dù nàng là con gái tư sinh, người nhà họ Ôn cũng không cần phải hạ sát thủ như thế này.
Cho dù là khi Ôn Bân Hoa còn tại thế, nàng và mẫu thân cũng không có ỷ được sủng mà kiêu ngạo, đắc tội bất kỳ kẻ nào trong Ôn gia. Theo lý mà nói, các nàng hoàn toàn không khiến cho bất kỳ người nào trong Ôn gia cừu thị mới đúng!
"Hừ!" Ôn Thái Ba vẻ mặt phát lạnh lên tiếng nói ra: "Ngươi cho là chuyện mình lén lút câu thông với Thần Nông Vương Đỉnh có thể che giấu được chúng ta hay sao?"