Mặc dù đám Toàn Châu không hiểu nhiều chuyện như vậy, nhưng nhìn thấy Tần Hoan đáng thương như vậy, mấy nha đầu sinh ra lòng trắc ẩn, bước lên an ủi.
“A di đừng khóc, chúng ta tin tưởng sư huynh ngươi sẽ khỏe lên!”
Các nha đầu vươn tay nhỏ lau nước mắt cho Tần Hoan, quan tâm nói.
Tần Hoan rung động trước sự quan tâm chân thành tha thiết của các nha đầu, vội xoa xoa mắt, miễn cưỡng cười nói:
“Cảm ơn các ngươi, tiểu bảo bối!”