Tất nhiên hắn không phải vì đói, mà là nhận ra một số khí tức quen thuộc.
Đi chậm khoảng một phần ba con đường này, Khương Lâm lại bắt được luồng khí tức đó.
Hắn ngẩng đầu nhìn sang.
Đó là một quầy hàng bán bánh bao nhân thịt, bánh bao nóng hổi tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.
Một lão hòa thượng mặc áo vá chằng vá đụp đi lảo đảo đến, tay lão hòa thượng này cầm một chiếc quạt lá cọ rách, đầu đội một chiếc mũ Tỳ Lư.