Khi thấy thần văn giữa lông mày của thanh niên, Khương Lâm lập tức đoán ra thân phận của nam tử trước mặt.
Y lập tức bước lên hai bước, giơ tay hành lễ.
“Bắc Cực Khu Tà Viện Hắc Luật Ty ngũ phẩm pháp sư, nhân gian tu giả Khương Lâm Khương Huyền Ứng, bái kiến Thanh Nguyên Diệu Đạo Chân Quân.”
Khương Lâm vừa hành lễ, vừa nghĩ trong lòng.
Vừa rồi Chân Quân nói “thì ra là vậy”, có ý gì vậy?