Ngọc sách này mang theo khí tức thâm trầm, dày nặng đến cực điểm, rõ ràng chỉ nhỏ cỡ lòng bàn tay, nhưng Khương Lâm lại cảm thấy, thứ này nếu có trọng lượng, e rằng một vạn cân cũng chẳng thấm vào đâu.
Trên ngọc sách, khắc ba chữ to màu vàng.
“Đoán Thể Pháp?”
Khương Lâm lẩm bẩm, món quà từ vị hắc y nữ tử thần bí kia, một đạo pháp môn có sự thần dị không thua kém Tử Vi Pháp, thậm chí còn hiển hóa ra thực thể trong Tử Phủ, lại có cái tên bình thường, thậm chí thô ráp, giản lược như vậy.
Hơn nữa lại vô cùng trực quan.