Vung tiền như rác, cũng chẳng đủ để hình dung cảnh tượng "lạc hoa lưu thủy" ấy.
Đây là những lời lão gia tử từng khoe khoang với Khương Lâm, dĩ nhiên, lão gia tử không phải nhân vật chính, nhưng lão nhân gia lại được dịp đứng trên bờ mà mục kích rõ ràng.
Chẳng có gì lạ, hai lượng bạc tiền trà, chỉ có thể ngồi trên bờ mà xem, muốn lên thuyền, chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.
Đàn Nhược nghe thấy lời cảm thán của Khương Lâm, tâm tình dậy sóng nhất thời bình lặng trở lại.
May thay, may thay.