Ở chung với vị công chúa Đồ Sơn này lâu ngày, yêu nhau lắm cắn nhau đau, nàng suýt chút nữa quên mất tính tình của đối phương.
Bản thân mình mặc dù là đệ tử thân truyền của Ly Sơn, nhưng một lòng một dạ chỉ lo tu hành.
Đồ Sơn Ngữ thì khác, vị công chúa Đồ Sơn này, được cả một Đồ Sơn rộng lớn cùng các tu sĩ và yêu thần sủng ái mà trưởng thành.
Ở trước mặt Khương Lâm, nàng có thể thu liễm tất cả ngạo khí cùng kiêu ngạo, làm một đại khuê tú hiểu ý người, làm một tiểu nữ nhân dịu dàng như nước.
Nhưng ở trước mặt người khác, không ai có thể nhìn thấy Đồ Sơn Ngữ như vậy.