Đến muộn rồi sao?
Lưu Vân Tú đưa mắt nhìn ngọn núi tro tàn đã hóa thành phế tích, cùng với những người đang có mặt ở nơi đây, không thể nói là phân chia ranh giới rõ ràng, nhưng chỉ cần liếc qua cũng đủ hiểu, bọn họ không cùng một phe.
Nữ vương Thiên Nhân tên Đàn Nhược kia đứng tận trên tầng mây, cách xa nhất, không hề có ý định lại gần.
Bên cạnh nàng là một lão giả, khí tức cảnh giới Kim Tiên tỏa ra kinh người, không chút che giấu.
Còn bên cạnh đạo trưởng là hai nhóm người phân chia ranh giới rõ ràng.