Trong khu rừng rậm u ám, ánh sáng trời khá ảm đạm, thỉnh thoảng có từng đợt gió âm thổi qua, khiến cây cỏ trong rừng xào xạc, như đang thì thầm to nhỏ.
Mà giữa những tiếng động nhỏ bé ấy, lại xen lẫn những tiếng rít gào trầm thấp, the thé, giống như tiếng gió thổi qua một lỗ hổng nào đó, hú lên liên hồi.
Âm thanh này nghe không lớn, vốn Ninh Diễm cũng không để ý lắm, dù sao thì Thụ yêu ngày nào cũng ở đó kêu la inh ỏi, cũng không biết kêu cái gì.
Nhưng có lẽ vì bị những tạp âm này quấy nhiễu, khiến cho lời hắn vừa nói không thể truyền đi được.
Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.