Huyết dịch đỏ tươi loang lổ khắp nơi, rất nhanh tan ra trong vùng nước đặc quánh, dần dần biến mất, chỉ còn sót lại một vệt tanh tưởi khó tan.
Ở giữa, cái xác to lớn tàn tạ kia bất lực chìm xuống đáy nước.
Loáng thoáng thấy Long Duệ Thủ Lĩnh mang vẻ mặt phẫn nộ, khó tin.
Nhưng khiến người ta chú ý hơn cả, là nụ cười dữ tợn còn vương trên khóe miệng hắn.
Tựa hồ, ngay cả cái chết cũng không phải điều quá khó chấp nhận với hắn.